Thử thách thật sự đối với đội tuyển Việt Nam
Kết quả thi đấu vòng bảng cho thấy đội tuyển Indonesia may mắn giành quyền đi tiếp sau cuộc “lội ngược dòng” thắng 2-1 trước đối thủ Singapore. Mặc dù vậy, dưới sự dẫn dắt của HLV A. Riedl, đội Indonesia chơi tiến công khá hay và hiệu quả khi cùng Thái-Lan là hai đội ghi bàn nhiều nhất (sáu bàn) sau ba trận. Đoàn quân của ông Riedl có nhiều cầu thủ giỏi, khả năng tạo đột biến cao. Bộ ba Rizki Pora, Andik Vermansyah, Stefano Lilipaly ở tuyến giữa luôn biết cách gây áp lực cho hàng thủ đối phương. Hai tiền vệ cánh Pora và Vermansyah có thể lực tốt nên bứt tốc rất nhanh và mạnh mẽ. Sự cơ động của bộ đôi này giúp “miếng đánh” từ hai biên trở thành “vũ khí” có tính sát thương cao.
Cùng với đó, “nhạc trưởng” Lilipaly đá ngày càng hay, giúp lối chơi của Indonesia biến ảo hơn khi anh phân phối bóng nhịp nhàng ở trung lộ và tạo nhiều tình huống cho hai chân sút Lerby Eliandry và Boaz Salossa ghi bàn. Tiền vệ sinh năm 1990 này từng chơi cho các câu lạc bộ: Utrecht, Almere City, Consadole Sapporo, Persija Jakarta, Telstar.
Hóa giải sức mạnh hàng công của đội Indonesia chắc chắn sẽ là “bài toán” không đơn giản với các học trò của tuyển trạch viên Hữu Thắng. Tuy nhiên, đội bóng “xứ vạn đảo” cũng có một số “tử huyệt” có thể khai thác, nhất là ở hàng phòng ngự. Cặp trung vệ thường để lộ nhiều điểm yếu. Trong trận thua Thái-Lan 2-4, trung vệ Rudolof Basna mắc lỗi cá nhân dẫn đến hai bàn thua đầu. Những bàn thua sau đó trước hai đội Philippines và Singapore chứng tỏ khả năng phối hợp của các hậu vệ chưa ổn.
Ở lần đọ sức này, họ thiếu cặp trung vệ đá chính Fachrudin Aryanto và Rudolof Basna, đây là một bất lợi không nhỏ với đội tuyển Indonesia. Trong lịch sử đối đầu tại các Giải bóng đá vô địch Đông-Nam Á (trước là Tiger Cup và nay là AFF Cup), hai đội đã gặp nhau bảy lần và Indonesia là đội có kết quả nhỉnh hơn. Liệu lần này họ sẽ tiếp tục thành công khi nghỉ nhiều hơn đội Việt Nam một ngày và sở hữu nhiều cầu thủ có nền tảng thể lực, tốc độ tốt hơn?
Theo nhận định của giới chuyên môn, cơ hội đi tiếp của mỗi đội là 50-50. Ba trận đấu vừa qua, đội tuyển Việt Nam thi đấu khá tốt và đều giành thắng lợi. Ngoài trung vệ Đình Luật không thể tham gia vì bị thẻ phạt, HLV Hữu Thắng có đầy đủ những “quân bài” cần thiết để xây dựng nhiều phương án chiến thuật đa dạng khác nhau trong cuộc so tài với đội chủ nhà.
Nhiều ý kiến cho rằng, HLV Hữu Thắng đang có những tiền vệ cánh chất lượng: Thanh Trung, Thành Lương, Trọng Hoàng, Văn Toàn… Đây sẽ là yếu tố khó lường với các đối thủ vì mỗi người đều có phẩm chất rất riêng có thể tạo ra sự khác biệt. Ngoài ra, với sự vắng mặt của hai trung vệ chủ chốt bên phía đội Indonesia, các tiền vệ Xuân Trường, Hoàng Thịnh cần tăng cường “đánh” từ trung lộ bằng những đường chọc khe, đường chuyền tầm thấp cự ly ngắn để tạo cơ hội cho các “ngòi nổ” của chúng ta tiếp cận khung thành thủ môn đối phương ghi bàn.
Ở tuyến đầu, Công Vinh, Văn Quyết tiếp tục chứng tỏ được khả năng “săn bàn” vốn có. Nỗi lo lớn nhất của ban huấn luyện là hàng thủ đá còn sơ hở, phối hợp chưa kín kẽ; tồn tại nhiều vấn đề trong khâu tổ chức và hỗ trợ phòng ngự, nhất là cự ly giữa hàng hậu vệ và tiền vệ chưa hợp lý, lộ ra nhiều khoảng trống để các mũi nhọn của đội bạn dứt điểm từ xa ghi bàn.
Theo quy định của Ban tổ chức giải, vòng bán kết thi đấu theo thể thức lượt đi – lượt về, áp dụng luật bàn thắng trên sân khách, do vậy muốn góp mặt trong trận chung kết, các chàng trai áo đỏ phải có kết quả tốt ở trận lượt đi: ghi nhiều bàn thắng và hạn chế bàn thua ở mức thấp nhất; đồng thời, vượt qua đối thủ ở trận lượt về trên sân vận động Mỹ Đình vào tối 7-12.
Đội tuyển Indonesia là thử thách thật sự đối với đội Việt Nam, nhưng người hâm mộ tin rằng với ý chí, bản lĩnh kiên cường, tinh thần đoàn kết, sự quyết tâm cao cùng thực lực hiện có, thầy trò HLV Hữu Thắng sẽ thi đấu hết mình, đem niềm vui đến cho hàng triệu khán giả yêu thích trái bóng tròn trên dải đất hình chữ S. Hy vọng là vậy.
Lê Công Vinh, chân sút xuất sắc của đội tuyển bóng đá Việt Nam.